BAO NUÔI - Chapter 10

Báo Lỗi Truyện



Báo Lỗi
  1. Gấu Cam Team
  2. BAO NUÔI
  3. Chapter 10

Bạn Đang Đọc Truyện BAO NUÔI Chapter 10 Tại Gấu Cam Team. Truyện BAO NUÔI Luôn Được Cập Nhật Liên Tục Tại Gấu Cam Team.
Vì Thế Hãy Share Cũng Như Comment Để Ủng Hộ Gấu Cam Team Có Động Lực Úp Truyện Nha.

Chương 10

Trần Đệ kỳ thực cũng không rõ ràng Từ Niên cùng Trình Sâm hiện tại đến cùng tình huống thế nào.

Tại trong ấn tượng của hắn, ông chủ là một thẳng nam siêu cấp, chỉ cần biết đối phương là đực thì sẽ không tiếp cận, đặc biệt tính tình kiêu căng như giống chó Papillon. Nhưng mà hiện tại, điệu bộ này rõ ràng là bơi trong mật ngọt tình yêu với người tình nhỏ, để người đưa cơm, cởi quần áo, sinh hoạt hiền nội trợ.

Từ Niên liền đưa một tuần cơm trưa sau, trên căn bản lại đưa đến đồ ăn có thể làm cho Trình Sâm cầm đũa sau liền bắt đầu run chân vẫn luôn run đến hắn thu bát.

Về phần những việc khác như hầu hạ ngủ, chăm sóc say rượu, đối Từ Niên tới nói đều đã không phải là việc khó gì.

Trình Sâm tuy rằng khó hầu hạ, thế nhưng trả tiền công rất hào phóng, trên căn bản chỉ cần cùng ngày nhìn thấy Từ Niên, tối về tài khoản đều sẽ hoặc nhiều hoặc ít hơn một khoản tiền.

Liền giống như người cha giàu có chu cấp cho con trai tiền tiêu vặt, không có chút nào đau lòng.

Trần Đệ cũng đã thành thói quen bà chủ nhỏ thường xuyên đến dò xét công việc, Từ Niên hiểu chuyện lễ phép lại nghe lời, chưa bao giờ cho người thư ký như hắn thêm phiền phức, đâu giống như trước kia, Trình Sâm chọc giận tình nhân còn phải hắn người thư ký này đi dỗ dành...

"Trần thư ký." Dỗ Trình Sâm ngủ trưa xong, Từ Niên nhấc theo hộp cơm không đi ra, nhìn thấy Trần Đệ lên tiếng chào hỏi.

Trần thư ký cười đôi mắt đều sắp không còn: "Cực khổ rồi cực khổ rồi."

Từ Niên cũng cười: "Cần phải."

Trần Đệ: "Tuần sau muốn đi đánh golf cậu biết chưa?"

Từ Niên gật đầu: "Tôi biết, đồ thể thao đều mua xong."

Trần Đệ thoáng nhướng mi, sẽ không ngớ ngẩn lại nói "Lãng không lãng phí" câu nói như thế này, Từ Niên loại này hợp lệ người tình nhỏ là tuyệt đối sẽ không vì lão bản tiết kiệm tiền.

"Ta sau mấy ngày khả năng không đến đưa cơm." Từ Niên trước khi đi đột nhiên nói, "Phiền phức anh nói với ông chủ một tiếng."

Trần Đệ trong lòng hồi hộp một chút: "Làm sao vậy?"

Hắn là thật sự sợ rồi Trình Sâm liền chọc người tức giận bỏ xuống trọng trách không làm.

Từ Niên: "Tôi muốn đi học lái xe."

Trần Đệ nhất thời không hiểu được: "Học, học lái xe?"

Từ Niên rất tự nhiên lộ ra hai cái răng khểnh: "Là a, sau đó nếu như ông chủ đưa tôi xe, tôi cũng phải biết lái đi."

Trần Đệ: "..."

Ngày thứ hai, Từ Niên quả nhiên không có tới đưa cơm, Trần Đệ mua cơm hộp đi hắn văn phòng thời điểm hoàn nhìn thấy hắn rất sớm an vị ở trên ghế sa lon run chân chờ người, nhìn thấy là thư ký nhà mình tiến vào, chân lập tức liền không run lên, cau mày hỏi: "Từ Niên đâu?"

Trần Đệ đem cơm hộp bỏ lên trên bàn, giải thích nói: "Cậu ý đi học lái xe?"

"Học lái xe?" Trình Sâm sắc mặt liền khó coi một phần, "Cậu ta tại sao muốn đi học lái xe?"

Trần Đệ trong lòng suy nghĩ chờ anh đưa xe cho hắn lái, ngoài miệng ngược lại là theo thói quen thay bà chủ nhỏ nói tốt vài câu: "Đại khái là muốn lấy bằng sau đó có thể giúp anh lái xe đi."

Trình Sâm lỗ tai giật giật, trầm mặc một hồi, đột nhiên giả vờ bình tĩnh nói: "Cậu ta thật sự nói như vậy ?"

Trần Đệ: "Là a."

"Hừ." Trình Sâm run lên chân, "Cậu ta nghĩ hay lắm!"

Trần Đệ: "..."

Chương trình học đại học không nặng, học lái xe vừa vặn thích hợp, thời điểm giao tiền Lý Phương còn rất không nỡ lòng bỏ, hỏi mấy lần Từ Niên còn lại nhiều ít.

"Con có đang đi làm." Từ Niên an ủi nàng, "Kiếm lời có thể hơn nhiều."

Lý Phương không tin: "Công việc gì mà kiếm được nhiều tiền như thế?"

Từ Niên: "Con chính là sinh viên đại học B, tham gia một cái hội nghiên cứu, có quỹ cho hạng mục."

Lý Phương vẫn có điểm hoài nghi: "Thật hay giả ?"

Từ Niên đàng hoàng trịnh trọng: "Đương nhiên thật, vị giáo sư kia của bọn con đặc biệt xem trọng con, mang con cùng nhau nghiên cứu, đạt thành quả thì, con không tốt nghiệp liền có luôn việc làm ổn định."

Lý Phương thở dài: "Vậy con nhớ đối với vị giáo sư đó tốt vào, nghe lời, chớ chọc giáo sư tức giận."

Từ Niên khẽ mỉm cười: "Đương nhiên ạ."

Địa phương học lái xe ở ngoại thành, Từ Niên là học lớp buổi chiều, hắn luyện lái xe xong cơm thời gian ăn tối đều sắp qua, may là trong nhà chuẩn bị đồ ăn sẽ không bị đói mẹ, hắn ở ngoại thành tùy tiện giải quyết một chút là được.

Kết quả ngày thứ hai mới tan học, bên ngoài bãi đỗ xe cư nhiên đụng phải Trần Đệ.

Trần thư ký tựa hồ đợi hắn rất lâu, lần thứ nhất chủ động xuống xe cho hắn mở cửa xe: "Hai ngày xuống dưới liền nắng, đen không ít a."

Từ Niên sờ sờ mặt: "Nắng đen sao?"

Trần Đệ nhìn kỹ một chút: "Có một chút, nhớ bôi kem chống nắng đó, ông chủ yêu thích trắng trẻo."

Từ Niên cau mày, tựa hồ thật sự có chút phiền não: "Kia trước tiên đi cửa hàng mỹ phẩm đã."

Trần Đệ: "Làm gì?"

Từ Niên: "Mua mặt nạ làm trắng."

Trần Đệ: "... Cậu quá chuyên nghiệp a! ! !"

Trần Đệ dẫn hắn đi ăn cơm, Từ Niên cho là sẽ gặp được Trình Sâm, kết quả chỉ có hai người bọn họ, Trần Đệ cho hắn nhúng thịt, không có vấn đề nói: "Thế này không phải rất tốt à, trong lúc ăn cơm, ngài ấy mà đến chúng ta ai cũng ăn không nổi."

Từ Niên cười hỏi: "Anh ý trước đây ăn cơm đều như vậy sao?"

"Ông chủ là người từng trải qua khó khăn." Trần Đệ vừa ăn vừa kể cho Từ Niên 'lịch sử' của ông chủ, "Cậu lần trước cùng ngài ấy đi tới nhà của thầy giáo cũng nhìn thấy, ngài ấy nha, thực sự là sinh viên tài cao, hoàn là sinh vật chuyên nghiệp, không tốt nghiệp liền theo thầy giáo bắt đầu làm nghiên cứu kỹ thuật sản xuất thực phẩm công nghiệp, sau đó có độc quyền mới chậm rãi bắt tay vào mở công ty riêng."

Từ Niên nghiêm túc nghe.

Trần Đệ rót cho hắn chén trà: "Quốc gia đúng lúc là đang có nhu cầu rất lớn về phương diện này, ngài ấy tính đuổi kịp tiến độ của chính phủ, mới đem công ty phát triển cho tới quy mô bây giờ."

Từ Niên có chút ngạc nhiên: "Anh ý tính khí vẫn luôn như vậy?"

Trần Đệ: "Nhân viên nghiên cứu kỹ thuật, 10 trong đó 9 cái là cứng nhắc, còn có một cái cả người đều gai, đó chính là ông chủ."

Từ Niên: "..."

Trần Đệ còn nói: "Tuy nhiên tâm địa của ông chủ chúng ta không xấu, làm ngành thực phẩm, không bao giờ sử dụng những thủ đoạn xấu xa."

Từ Niên đột nhiên hỏi một câu: "Anh ấy trước đây đối với người nào cũng đều hào phóng như vậy?"

"Cũng chỉ đối với cậu mới hào phóng." Trần Đệ hướng hắn chớp mắt vài cái, nhỏ giọng nói, "Cũng không biết cậu đùa bỡn thủ đoạn gì, ngài ấy ngày hôm nay chính là muốn tôi tới đón cậu, chờ sau đó đem xe cho cậu lái thử."

Xe của Trình Sâm là một chiếc xe thuộc loại truyền thống chạy băng băng cấp E, tự động chặn, có Trần Đệ ngồi phó lái, Từ Niên cũng không phải không dám lái.

Trần Đệ tìm đoạn đường không nhiều người làm cho hắn lái qua lái lại mấy lần, thời điểm kết thúc, Từ Niên gan cũng mập, ánh mắt đều sáng lấp lánh.

"Yêu thích không?" Trần Đệ hỏi hắn.

Từ Niên cười: "Xe tốt, ai không thích."

Trần Đệ: "Đây là chiếc xe bình thường nhất của ông chủ, chờ cậu lái giỏi hơn, ngài ấy có khi thật sự đưa cậu một chiếc."

Từ Niên: "Chính anh ý nói ?"

Trần Đệ: "Tôi đoán, muốn không ngày mai tôi giúp cậu thăm dò một chút?"

Từ Niên không lên tiếng, hắn tựa hồ suy nghĩ một phút chốc, mới mím môi môi nở nụ cười: "Được a."

Ngày thứ hai, lúc Trần Đệ làm việc, Trình Sâm còn thật hỏi hắn Từ Niên học lái xe đến mức độ nào rồi.

Trần thư ký thành thật báo cáo: "Rất tốt, cậu ta là một đứa trẻ thông minh."

"Ừ." Trình Sâm đem báo cáo kết quả công việc theo quý này nhìn, thuận miệng nói, "Chờ cậu ta học xong, dẫn cậu ta đi chọn một chiếc."

"..." Trần Đệ nghĩ thầm, cái này thì khỏi cần phải thăm dò, ông chủ đã bày tỏ tâm ý rồi.

Trình Sâm ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, cau mày nói: "Nghĩ gì thế?"

Trần Đệ cảm giác có chút khó chịu: "Ông chủ... Không phải tôi khó tính mà, anh mới bao nuôi chưa được lâu, tặng một chiếc xe có phải hay không quá quý giá a?"

Trình Sâm không thế nào hài lòng: "Cậu có ý gì?"

Trần Đệ không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nói: "Bao nuôi tình nhân a, quà tặng lúc mới đầu không thể quá tốt, nếu là cậu ta thỏa mãn xong chạy mất làm sao bây giờ?"

"Từ Niên mới sẽ không chạy đâu." Trình Sâm ôm cánh tay, ngữ khí bình tĩnh, "Cậu ta không phải là người giống như mấy kẻ lẳng lơ đê tiện ở bên ngoài, làm sao có khả năng bởi vì ít tiền liền đối xử tệ bạc với tôi."

Trần Đệ một mặt mờ mịt, nghĩ thầm ông chủ anh có phải là có hiểu lầm gì đó?

Trình Sâm nghiêm túc nói: "Cậu ta nhất định là thật yêu thích tôi, đặc biệt đặc biệt yêu tôi."

Trần Đệ: "..."

"Tuy rằng cậu ta là đồng tính luyến ái." Trình Sâm đặt ở dưới bàn chân run đặc biệt có cảm giác tiết tấu, "Nhưng vẫn phù hợp yêu thích của tôi."

Từ Khóa: Đọc Truyện BAO NUÔI - Chapter 10 Tiếng Việt, Truyện BAO NUÔI - Chapter 10 Sớm Nhất Tại Gấu Cam Team, Đọc Chapter 10 Online, Chapter 10 Truyện tranh đam mỹ, manhua, BAO NUÔI - Chapter 10 truyenboylove, Truyện BAO NUÔI danmei, Đăng truyện đam mỹ , Gấu Cam Team

BÌNH LUẬN (0)

Sắp Xếp
Lên Đầu Trang