VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI - Chapter 03
Báo Lỗi Truyện
- Gấu Cam Team ›
- VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI ›
- Chapter 03
Bạn Đang Đọc Truyện
VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI
Chapter 03 Tại Gấu Cam Team. Truyện
VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI
Luôn Được Cập Nhật Liên Tục Tại Gấu Cam Team.
Vì Thế Hãy Share Cũng Như Comment Để Ủng Hộ Gấu Cam Team Có Động Lực Úp Truyện Nha.
Chương 03: ẻo lả
"Phương Tiểu Lăng, ơ mây zing gút chóp a ! Vừa nãy tôi không nhìn lầm đi, ông cư nhiên nói móc Triệu Thuấn?" Đàm Phi Chu tấm tắc hai tiếng.
Phương Lăng không thèm đếm xỉa hắn nữa, từ lúc rời đi căng tin, Đàm Phi Chu đã nói lời này 3 lần rồi.
Y bỗng nhiên cảm thấy Đàm Phi Chu hiện tại giống như có một chút khó chịu đối với Triệu Thuấn.
Nhìn xem chuyện vừa nãy khiến 'thằng bé' hưng phấn chưa kìa.
Bọn họ là học sinh lớp 12A9, mà ở nối liền cầu thang là một khu dạy học khác, lớp 12A9 liền ở dãy A tầng 3.
Một hơi bò lên tầng 3, Phương Lăng cùng Đàm Phi Chu liền đi theo hướng về lớp học, sớm trở lại lớp học, Triệu Thuấn chính đang cầm bình nước đến cuối tầng lấy nước.
Nơi đó đó cài đặt mấy máy lọc nước có vòi, nước ấm nước lạnh đều lắp đặt đầy đủ.
Thấy Phương Lăng từ đối diện đi tới, Triệu Thuấn đôi lông mày giật giật, ở thời điểm hai người bước qua đời nhau, Phương Lăng nghe được một tiếng không lớn không nhỏ 'hừ'.
Phương Lăng dừng lại bước chân, quay đầu lại xem, chỉ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn Triệu Thuấn.
Nam sinh còn ăn mặc áo cộc tay cũng không quay đầu lại mà đi hướng máy lọc nước.
Phương Lăng chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Ở Phương Lăng dừng lại, Đàm Phi Chu đã tiến vào lớp học.
Phương Lăng đối lớp học 12A9 còn có ấn tượng, nhưng y thật sự không nhỡ rõ vào học kỳ I tháng 11, y ngồi ở chỗ nào.
Chỉ nhớ rõ, y ngồi ở ngay sau bàn của Triệu Thuấn, cơ hồ toàn bộ cấp 3 đều nhìn bóng dáng của hắn.
Phương Lăng đứng ở cửa lớp học, tính toán chờ Triệu Thuấn lấy nước trở về.
Triệu Thuấn xác thật thực mau trở lại, nhưng ông nội này không đến gần chỗ Phương Lăng, mà là tiến vào cửa sau của lớp.
Hắn lướt qua Phương Lăng, đi vào lớp.
Phương Lăng đứng ở cửa sau của lớp, nhìn Triệu Thuấn từ cửa tiến vào, sau đó hướng tổ 1 hàng thứ 7 ngồi.
Người này chỗ ngồi rõ ràng càng gần cửa sau, nhưng hắn càng muốn từ cửa trước tiến vào, vòng một cái vòng lớn để về chỗ ngồi.
Thời điểm Triệu Thuấn chuẩn bị nhập tòa, dường như có cảm giác, nghiêng đầu đi, hắn động tác nhanh chóng, thậm chí mau đến Phương Lăng không kịp dời đi ánh mắt.
Hai người ánh mắt cách không khí va chạm vào.
Triệu Thuấn dựng thẳng lên lông mày, mặt hắn từ trước tới nay vẫn luôn thực dữ, hiện tại ánh mắt cũng thực dữ, tựa hồ muốn nói mày nhìn cái gì mà nhìn.
Phương Lăng giơ giơ lên lông mi, đối với giống sói con Triệu Thuấn, cảm giác thật mới mẻ.
"Phương Lăng ! Em còn đứng ở cửa sau làm cái gì, mau vào lớp !"
Một tiếng hét khàn khàn truyền đến, quen thuộc lại xa lạ, làm Phương Lăng có trong nháy mắt hoảng hốt.
Y quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông trung niên bụng bia đang hùng hổ hướng bên này đi.
Ông bước đi như bay, cuối thu hơi gió lạnh thổi bay vài cọng tóc còn thừa trên chiếc đầu trọc của ông.
Gương mặt này Phương Lăng cũng không xa lạ, 5 năm trước y còn cùng Triệu Thuấn từng đi thăm Chương Chí Quốc.
Khi đó Chương Chí Quốc tóc trắng xóa, gần 90 tuổi, cùng sở hữu người già giống nhau, ông đã sớm không có giờ phút này khí thế dời sông lấp biển.
"Nhãi con thúi này còn ngơ ngác nhìn cái gì mà nhìn? Mau theo thầy mày vào lớp chuẩn bị tiết đầu nhanh !"
Đầu bị chụp một cái, tâm lý tuổi đã hơn 50 tuổi Phương Lăng bất ngờ hoàn hồn.
Nói thật, cảm giác này rất vi diệu. Đã thật lâu thật lâu không có người gọi y nhãi con thúi.....
"Ha ha ha ha ha."
Bỗng nhiên một tiếng cười vui sướng khi người gặp họa phát ra.
Này tiếng cười quen thuộc cực kỳ, Phương Lăng khóe miệng trừu trừu, chẳng sợ không quay đầu lại, y đều biết đó là Triệu Thuấn.
Cũng xác thật là Triệu Thuấn, lúc này hắn chính ngồi nghiêng xem trò cười, còn thập phần kiêu ngạo đem một cánh tay đặt ở trên bàn của Phương Lăng.
Nhìn thấy Phương Lăng bị mắng, Triệu Thuấn tự nhiên cảm thấy quá đã.
Nhưng sướng bất quá hai giây, chiến hỏa lấy sét đánh không kịp bưng tai chi thế thiêu lại đây.
Chương Chí Quốc mắt hổ trừng, "Triệu Thuấn cậu cười cái gì? Ngồi không ra ngồi, còn không nhanh chóng ngồi thẳng lại lấy sách ra. Hai người bọn cậu lớp 12 không cố gắng học tập, là tính toán làm anh em lớp 13 sao??"
Triệu Thuấn giống như một con gà trống bị bóp chặt yết hầu, nháy mắt cười không nổi.
Khai cái gì quốc tế vui đùa, hắn sao có thể ở lại lớp một năm nữa, còn có cùng Phương Lăng làm anh em?
Hắn mới sẽ không theo một con mọt sách làm anh em.
Phương Lăng đối với Triệu Thuấn cười cười, người sau hừ một tiếng xong, xoay người lại.
Chương Chí Quốc, người chủ nhiệm ở trong lớp có được tuyệt đối quyền uy, chỉ cần thầy nói, cho dù là Triệu Thuấn loại học sinh hung hăng, xù lông như con nhím cũng sẽ ngoan ngoan nghe lời.
Nhưng sở dĩ nghe thầy, cũng không phải do vị chủ nhiệm lớp này trong nhà có nhiều quyền thế hay tiền bạc, hoàn toàn tương phản, ông chỉ là một thầy giáo có hoàn cảnh rất đỗi bình thường.
Thầy bỏ được móc ra tiền lương của mình để cấp học sinh có gia cảnh không tốt mua đồ ăn, cũng bỏ được tốn một đống thời gian để viết hơn trăm chữ bình luận cho mỗi bài thi viết văn.
Sau khi lớp đến cuối cấp, Chương Chí Quốc vĩnh viễn là một người đến sớm nhất, cũng là người về muộn nhất.
Học sinh thích gọi thầy là Chương đầu trọc, tuy dùng biệt danh cho thầy có vẻ học sinh ương bướng, nhưng thực chất thời điểm kêu cũng chứa chút thân mật, ngại ngùng, xấu hổ bên trong.
Có Chương Chí Quốc kiểm soát, lớp học hôm nay sớm đọc đều so với ngày thường lớn tiếng rất nhiều.
"...... Có non có núi có rừng. Có dòng nước quấn ở chừng xung quanh......."
Phương Lăng cùng cả lớp cùng nhau ngâm nga, tranh thủ mau chóng quen thuộc.
Hôm nay "Lan Đình Tập Tự" phải đọc một lần, nhưng khi cách 37 năm, y đã sớm quên mất cách ngâm thơ "Lan Đình Tập Tự".
Lanh lảnh tiếng đọc sách vang lên toàn bộ vườn trường, tiếng chuông hết tiết vang lên, không biết ai bỗng nhiên hô câu.
"A, bên ngoài trời mưa, xem ra hôm nay không cần học thể dục buổi sáng!"
Tiếng nói giống như muốn báo tin vui, trong lớp học lập tức vang lên một mảnh hoan hô.
Học sinh cấp 3 vui sướng, chính là đơn giản như vậy.
Không cần học thể dục buổi sáng, thời gian hoạt động nghỉ ngơi cũng nhiều không ít, nhưng Phương Lăng chỗ nào cũng không đi, liền ngồi ở vị trí của mình.
Y đang ngẩn người, hoặc là nói y ở suy xét một vấn đề thập phần hoang đường lại hiện thực.
Đó chính là quay về cấp 3, y muốn hay không lại theo đuổi Triệu Thuấn lần nữa?
Y theo đuổi Triệu Thuấn mười năm, cuối cùng mới tu thành chính quả, sau khi hai người ở bên nhau kỳ thật Phương Lăng rất ít hồi ức quá khứ.
Ngày hôm qua Đàm Phi Chu nói cũng đúng, năm đó y theo đuổi người liền như đi Tây Thiên thỉnh kinh, 9981 kiếp nạn, có lẽ còn không ngừng.
Tỉ mỉ chuẩn bị quà tặng xuất hiện ở thùng rác, đám bạn bè xấu xa, càn quấy của hắn bỡn cợt, cùng với cái miệng chó không mọc được ngà voi của Triệu Thuấn........
Không thông suốt trước Triệu Thuấn ở trong mắt Phương Lăng chính là một tên thẳng nam ngu ngốc, còn không bằng con cún, có thể đem người khác tức giận đến phun máu.
18 tuổi Phương Lăng có thể không chút do dự, như con thiêu thân không quay đầu lại hướng đến gần Triệu Thuấn.
Nhưng hiện tại y không phải chân chính 18 tuổi, mà là hồn 50 da 18 tuổi.
Bọn ngươi có thể trông cậy vào một ông già hơn 50 tuổi, chiêm nghiệm hết cuộc đời có được một sự nhiệt huyết nồng cháy, hồn nhiên như tuổi trẻ sao?
Không có khả năng.
Nhưng đồng dạng, Phương Lăng cũng quên không được niềm hạnh phúc sau khi kết hôn cùng Triệu Thuấn.
Gần ba mươi năm ngày đêm đều đáng giá hoài niệm, đó đích thực là mật ngọt, từng một từng chút kí ức đều đáng giá nhớ lại.
Tiến không được mà lùi cũng không xong.
"Haizzz ~" Phương Lăng khó xử mà thở dài.
Phía trước Triệu Thuấn bỗng nhiên xoay người lại, thẳng tắp nhìn chằm chằm Phương Lăng, hắn lớn lên hung dữ, rất nhiều người bị hắn nhìn chằm chằm đều sẽ theo bản năng né ánh mắt đi.
Triệu Thuấn hôm nay phát hiện Phương Lăng thực không bình thường, hắn nhớ rõ trước kia bọn họ vừa đối mặt, đối phương lập tức như bị đốt nhanh chóng tránh ánh mắt ra, thực nhát gan.
Hôm nay lá gan nhưng thực ra rất lớn, cư nhiên dám trêu ngươi hắn !
Phương Lăng ánh mắt khẽ nhúc nhích, "làm cái gì?"
Triệu Thuấn không nói lời nào, chỉ chăm chăm nhìn chằm chằm Phương Lăng, Phương Lăng thấy thế cũng không nói.
Hai người yên lặng nhìn nhau.
Nhìn nhìn, Triệu Thuấn bỗng nhiên cảm thấy đôi mắt của người này rất xinh đẹp, hình như cánh hoa nở rộ mùa xuân, lông mi rậm nhưng xếp thành lá liễu, tròng mắt thuần đen nhưng trong trẻo bị nửa mí mắt che khuất một chút, đã lười biếng lại có vài phần nói không nên lời hòa nhã.
Một nam sinh, lông mi cư nhiên dài như vậy, đúng là ẻo lả mà !
Triệu Thuấn lẩm bẩm ở trong lòng.
"Đinh linh linh -----------"
Tiếng chuông vào lớp vang lên.
Triệu Thuấn hoàn hồn, xoạt cái mà quay đầu trở về.
Phương Lăng nhàn nhạt thu hồi ánh mắt.
Cô giáo dạy môn vật lý lúc này đi vào lớp học, trong tay cô cầm một chồng bài thi, một bên đem bài thi chia làm bốn phần, một bên nói: "Tiết này chúng ta sẽ thi trắc nghiệm!"
Một đường truyền xuống, bài thi thực mau từ bàn đầu đưa tới gần cuối.
Bạn học ngồi cùng bàn Triệu Thuấn phân bài thi cho Triệu Thuấn, Triệu Thuấn cầm bài của mình xong, thực tự nhiên chuyển tiếp ra sau.
Phương Lắng chính là ngồi ở sau bàn hắn, thấy bài thi tới, tay mở ra, chờ lấy bài thi.
Nhưng Triệu Thuấn chuẩn bị buông tay lại chính là đem một xấp bài thi cho học sinh ngồi cùng bàn với Phương Lăng.
Bạn học ngồi cùng Phương Lăng chính là học sinh tiêu biểu môn tiếng Anh - Ôn Tắc, một nam sinh đeo kính trầm lặng, trong tay bỗng nhiên bị nhét cho một xấp bài thi, Ôn Tắc cũng sững sờ ngốc.
Nhét bài thi xong, Triệu Thuấn vèo một cái quay người lại.
Phương Lăng từ trong ngăn kéo lấy ra bút, sau đó ------
Y đứng hình luôn.
Một đề thi vật lý, một mặt là viết giải đề chi tiết, một mặt khác là đề bài trắc nghiệm ABCD.
Đề thi giống như biến thành một con quái vật gương nanh múa vuốt, dị thường dọa người.
Phương Lăng làm giảng viên dạy sinh hóa đã lâu, hiện tại nếu là cho y một đề thi sinh vật hoặc đề thi hóa học, y có thể cầm 10 điểm.
Nhưng đề thi vật lý thì........
Thời điểm học cấp 3, điểm môn vật lý của y cũng chỉ là khá, hiện tại cách nhiều năm như vậy, nơi nào còn giải được đề?
Cô giáo lớn tuổi đứng ở trên bục giảng, hai mắt dường như hai tia laser sắc bén, "Ngoan ngoãn giải đề, không được mở sách, không được châu đầu ghé tai!"
Nhìn sơ qua một lượt đề thi, Phương Lăng bắt đầu thấy hoa mắt chóng mặt.
Đề bài mức độ dễ còn đỡ, y còn nhớ cách giải. Nhưng đề bài mức độ khó, những cái công thức tính toán, y thực sự không nhớ nổi.
Bất quá cảm ơn đề thi nhiều phần trắc nghiệm, chỉ việc lựa chọn A hay B,C,D, Phương Lăng cảm thấy bản thân có thể thử độ may mắn.
Không trâu bắt chó đi cày.
Ở tiếng viết chữ xoạt xoạt, thời gian thực mau qua đi.
Ở lúc còn 5 phút nữa thì hết tiết, cô giáo dạy vật lý giương giọng nói: "Đã hết giờ, tất cả ngừng viết lại !"
Có một hai học sinh còn viết viết, cô giáo mặt mày một trầm xuống: "Thi đại học làm ngừng viết nhất định phải ngừng lại, không có giải xong thì chính là vấn đề của các em. Hiện tại, bàn trước và bàn sau trao đổi bài thi cho nhau. "
Phương Lăng ngớ người.
Lớp học sĩ số là số chẵn, bàn sau bàn trước trao đổi bài thi là vừa vặn.
Phương Lăng rất rõ ràng y hiện tại ngồi ở hàng cuối cùng, nói cách khác, y chỉ có thể cùng Triệu Thuấn trao đổi bài thi.
"Này, bài thi của tôi cho cậu." Triệu Thuấn chuyển ngược lại, buông bài thi của mình xong, lấy luôn bài thi nằm trên bàn của Phương Lăng.
Lớp học có máy chiếu, cô vật lý trực tiếp đem đáp án chính xác chiếu lên.
Phương Lăng cầm bút đỏ, một đề một đề so sánh.
Chỉ có sai mới có thể gạch bỏ, còn lại không đụng vào, phần giải đề bài chi tiết, Phương Lăng chỉ gạch một cái.
Bài thi lật qua mặt trái, một một đề bài thực nghiệm đều đã khoanh tròn.
Lại một lần so sánh đáp án, vô luận là công thức hay con số đều chọn đúng.
Phương Lăng nhớ thành tích môn vật lý của Triệu Thuấn quả thực rất tốt, thời điểm học cấp 3, thằng nhãi này còn giành được giải thưởng thi vật lý cấp quốc gia.
"Chậc chậc chậc chậc." Phía trước truyền đến thanh âm của người nào đó.
Phương Lăng mí mắt giật giật.
Cô giáo vật lý: "Tốc độ nhanh lên, tiết sau chúng ta sẽ giải đáp bài thi."
Hôm nay môn vật lý hai tiết liên tiếp, tiết tiếp theo vẫn là học môn Lý.
Triệu Thuấn cầm bài thi đưa trở lại, "20 điểm, chỉ đúng 4 đề viết. Cậu có muốn hay không cầu xin tôi, tôi có thể suy xét dạy cậu."
Phương Lăng có trong nháy mắt hoảng hốt, phảng phất về tới lúc y cùng hắn kết hôn, hai người ngủ trên cùng một cái giường, người này cũng dùng loại ngữ khí mang theo điểm khoe khoang này ở bên tai y nói, "Bà xã, em cầu xin anh a, anh sẽ làm em sướng."
Triệu Thuấn cằm khẽ nâng, ngữ khí vui sướng khi người gặp họa, "Heo con, tôi dự đoán cậu sẽ là người duy nhất có điểm thấp nhất lớp."
Phương Lăng: "???"
Vỏ sầu riêng của y đâu !!!!!!!!
-----------
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Triệu: Con mọt sách, ẻo lả, không thú vị.
Lão Triệu: Bà xã, chờ ta !
Từ Khóa: Đọc Truyện VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI - Chapter 03 Tiếng Việt, Truyện VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI - Chapter 03 Sớm Nhất Tại Gấu Cam Team, Đọc Chapter 03 Online, Chapter 03 Truyện tranh đam mỹ, manhua, VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI - Chapter 03 truyenboylove, Truyện VỪA CUA LẠI VỢ HE THÌ SỐNG LẠI danmei, Đăng truyện đam mỹ , Gấu Cam Team
BÌNH LUẬN (0)